Phẫn nộ, chua chát, có cái gì đó cứ nghèn nghẹn trong trái tim mình khi đọc một bài báo trên Tuổi Trẻ. Người ta nói có hơn 1.000 thai nhi bị phá thai nhầm do nghi nhiễm Rubella chỉ trong 6 tháng tại Bệnh Viện Phụ Sản Trung Ương ở Hà Nội ( Xin xem 2 bài báo đăng lại trên Ephata kỳ này www.trungtammucvudcct.com )
Thật không thể tin nổi: hơn 1.000 đứa trẻ bị giết oan mà không có lấy một lời sám hối xin lỗi, mà chỉ thấy những từ ngụy biện thanh minh do không có thiết bị chuyên dụng, lại đổ vấy cho một loại dịch bệnh đã có cả ngàn năm trước. Cũng không có lấy một ai lên tiếng tố cáo cho hành động vô nhân tính, vô y đức của những bác sĩ này mà chỉ hờ hững trên một trang báo với từ… “phá thai nhầm” ! Chúa ơi, thật kinh khủng. Chỉ 1/10 trong số các thai nhi ấy là thực sự nhiễm Rubella mà người ta dám quyết định giết đi hàng ngàn đứa trẻ vô tội. Chỉ cần thế thôi đã cho chúng ta thấy sự thật hiện nay là như thế nào !
Sự thật là người ta coi sinh mạng con người còn thua rác rưởi, để thản nhiên phán quyết một cách bừa bãi, vô tội vạ !
Sự thật là trình độ và y đức của các bác sĩ hiện nay kém cỏi đến mức tệ hại để có thể giết lầm hàng ngàn con người vô tội !
Sự thật là người ta vẫn biện hộ bao che cho nhau trước công luận về một tội ác diệt chủng là tội phá thai bằng những câu từ ngụy trang dưới vẻ… êm ái nhẹ nhàng !
Sự thật là những người mẹ hiện nay quá xem nhẹ tình mẫu tử để dễ dàng cả tin nhẹ dạ xuôi theo một án chết cho chính giọt máu của mình
Sự thật là đang có một chủ trương “giảm tỷ lệ sinh” rất bài bản, thay cho chính sách “giảm tỷ lệ mang thai” trước đây, người ta sàng lọc các thai nhi như món sản phảm cần kiểm tra chất lượng trước khi xuất xưởng, dù chỉ là có nguy cơ thôi cũng đã đủ để bị tước bỏ quyền sống, quyền làm người…
Còn biết bao sự thật phơi bầy cho chúng ta một xã hội, một chương trình giáo dục, một môi trường y tế, một sự xuống cấp trong đạo đức, tư tưởng, một kế hoạch nhằm tận diệt các thai nhi thảm khốc đến mức nào.
Nạo phá thai, sự nhức nhối trong lương tâm con người đã lên đến đỉnh điểm của bạo tàn, vô tri, vô cảm. Xin treo lên đây một câu hỏi cho vị giám đốc Bệnh Viện Phụ Sản Trung Ương, hình như còn là thứ trưởng trong chính phủ, với học vị tiến sĩ, rằng: Ai, ai là người phải chịu trách nhiệm cho hàng ngàn cái chết oan ức mới lộ ra những ngày vừa qua và có lẽ còn có hàng vạn cái chết mờ ám khác đã bị che đậy ? Xin treo lên đây một câu hỏi cho nhân gian rằng: vì sao nên nỗi ?
Xem ra có mấy ai dám trả lời cho những vấn nạn bi thương ấy trong bối cảnh một quốc gia bên ngoài loạn bên trong rối. Khi những người yêu nước còn phải chịu bắt bớ tù đầy, khi những quan tham lạm quyền còn coi sinh mạng con người như một thứ hàng hóa để mua vui, khi sự thật còn bị bóp méo để mở đường cho giả dối lên ngôi… Chẳng phải chúng ta đã mất nhiều mảnh đất thiêng liêng của tổ quốc mà còn đang mất dần những giá trị làm người, mất dần cả nguồn gốc cội rễ lương tri trong sự tự do phóng túng hôm nay.
Vẫn có những ai đó còn lên tiếng thách thức lòng bao dung của Thiên Chúa, vẫn còn có ai đó thách thức Niềm Tin của con người, và còn những ai đó đang thực hiện hành vi giết chóc, bất công với đồng loại. Ai đó còn nghĩ rằng tội ác không bị trừng phạt ư ?
“Khi lúa mọc lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng xuất hiện. Đầy tớ mới đến thưa chủ nhà rằng: "Thưa ông, không phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng ông sao ! Thế thì cỏ lùng ở đâu mà ra vậy ?" Ông đáp: "Kẻ thù đã làm đó !" Đầy tớ nói: "Vậy ông có muốn chúng tôi ra đi gom lại không !" Ông đáp: "Đừng, sợ rằng khi gom cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa. Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Đến ngày mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt: hãy gom cỏ lùng lại, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa, thì hãy thu vào kho lẫm cho tôi" ( Mt 13, 24 – 42 ).
Lạy Chúa, chúng con biết rằng, những giọt máu oan ức của các thai nhi này đã thấu tận Trời xanh, nhưng vì lòng nhân hậu của Chúa mà chúng con vẫn chưa bị trừng phạt cho tương xứng với tội lỗi mà chúng con đã gây nên. Nhưng chúng con cũng biết rằng, nếu không sám hối ăn năn thì thân phận của chúng con rồi đây cũng như những bụi cỏ lùng kia. Xin cho chúng con can đảm biết từ bỏ địa vị, công danh, tiền bạc, từ bỏ sự sợ hãi trong thế giới vô thần để quay về bến Tình Yêu đích thực. Amen.
Đaminh PHAN VĂN DŨNG,
viết cho những thai nhi vô tội, 10.8.2011 (Ephata 472)
viết cho những thai nhi vô tội, 10.8.2011 (Ephata 472)