Yêu thương
Từ
ngàn xưa và cho đến ngày hôm nay, tình
yêu vốn là một đề tài được khai thác nhiều nhất. Nào sách báo và phim ảnh;
nào âm nhạc và tuồng kịch; nào truyền thanh và truyền hình…tất cả đều nói đến
tình yêu. Tuy nhiên, nhiều khi tình yêu lại được nhìn từ một góc cạnh lệch lạc
và què quặt, khiến cho tình yêu ngày hôm nay như đang đi trên bờ một vực thẳm với
những sa đoạ trong nếp sống, những suy đồi trong luân lý và những đổ vỡ trong
hôn nhân.
Thế
nhưng, Chúa Giêsu đã đến và Ngài đã xác định cho chúng ta một lập trường rõ rệt,
Ngài đòi hỏi nơi chúng ta một tình yêu chân thành dành cho
Ngài cũng như dành cho tha nhân: Các con phải kính mến Thiên Chúa hết lòng và
yêu thương anh em như chính mình.
Nhìn
vào xã hội, chúng ta thấy: mặc dù tình yêu đang bị thui chột và tàn úa đi rất
nhiều, nhưng không phải là không còn những tình yêu chân thành vá tốt đẹp. Tình
yêu không chết, nhưng nó phát triển một cách âm thầm, không ồn ào, không rùm
beng quảng cáo. Đúng thế, ngày hôm nay vẫn còn có những người vì yêu thương mà
hết năm này qua năm khác, hy sinh cả cuộc đời để chăm sóc cho những kẻ ốm đau.
Ngày hôm nay vẫn còn có những người dâng hiến bản thân để làm sáng danh Chúa và
cứu rỗi các linh hồn.
Ngày
hôm nay vẫn còn có những ông chồng, mặc dù đời sống kinh tế gặp nhiều khó khăn,
vẫn trung thành với người vợ bệnh tật và vẫn luôn chịu khó làm lụng để chăm sóc
cho đàn con thơ dại. Ngày hôm nay vẫn còn những người vợ ân cần lo lắng cho chồng,
cho con, mặc dù người chồng thì độc ác và con cái thì ngang bướng ngỗ nghịch.
Vậy
đâu là suối nguồn mang lại sức mạnh nâng đỡ cho những tình yêu yêu cao đẹp ấy?
Câu trả lời duy nhất, đó là sức mạnh và vẻ cao đẹp của tình yêu chỉ có thể xuất
phát từ nơi Thiên Chúa, từ nơi Đức Kitô mà thôi.
Đúng
thế, tình yêu cũng có cái gia phả, cũng có cái gốc gác và cội nguồn của nó. Nó
xuất từ nơi Thiên Chúa, bởi vì Ngài là nguồn mạch mọi thương yêu, như lời thánh
Gioan Tông Đồ đã xác quyết: Thiên Chúa là tình yêu. Rồi từ đó, vũ trụ vạn vật và
nhất là con người đều là những dấu chỉ, những biểu hiện của một tình yêu bao la
mà Ngài đã thực hiện mà thôi.
Hơn
thế nữa, mặc dù biết trước con người sẽ phản bội, quay lưng chống lại Ngài, thế
mà Ngài vẫn yêu thương và đi bước trước đến với chúng ta qua mầu nhiệm cứu độ
và thập giá, như lời thánh Gioan Tông đồ cũng đã xác quyết: Thiên Chúa đã yêu
thương chúng ta ngay khi chúng ta còn là tội nhân. Ngài đã yêu thương nhân loại
đến nỗi đã trao ban chính Con Một Ngài, để những ai tin vào danh Con Một Ngài thì
sẽ được sống. Chính vì thế, Ngài có quyền đòi hỏi nơi chúng ta một tình yêu
thương chân thành, bởi vì tình yêu chỉ có thể được đáp trả bằng tình yêu mà
thôi.
Đồng
thời Đức Kitô cũng đã yêu thương chúng ta bằng một tình yêu tuyệt vời nhất:
Không ai yêu hơn người hiến mạng sống mình vì bạn hữu. Đúng thế, Ngài đã đổ máu
ra để cứu chuộc chúng ta, nhờ đó chúng ta được xoá bỏ bản án của tội nguyên tổ,
lấy lại địa vị làm con cái Chúa. Kể từ nay, chúng ta là anh em một nhà vì có
chung cùng một người cha là Thiên Chúa. Chính vì thế, Ngài đã truyền dạy: Phải
kính mến Thiên Chúa hết lòng và yêu thương anh em như chính mình. Đồng thời, nhờ
tình bác ái yêu thương đối với anh em, mà chúng ta trở nên người môn đệ đích thực
của Chúa: Người ta cứ dấu này mà nhận biết các con là môn đệ Thầy, là các con
yêu thương nhau.
Như
vậy, tình yêu đối với Thiên Chúa và tình yêu đối với tha nhân chỉ là hai phương
diện của một giới luật duy nhất, đó là giới luật yêu thương. Thiên Chúa đang chờ
đợi chúng ta nơi những người anh em. Ngài hẹn gặp chúng ta nơi những kẻ bất hạnh
và khổ đau, như lời Ngài đã phán: Tất cả những gì các con làm cho một trong số
những kẻ bé mọn nhất, là các con đã làm cho chính Ta vậy. Thế nhưng, liệu chúng
ta có thực sự tìm gặp Chúa nơi những người anh em của mình hay không?