TÂN PHÚC ÂM HÓA GIA ĐÌNH

TÂN PHÚC ÂM HÓA GIA ĐÌNH


HỌ ĐẠO CÁI QUAO KÍNH CHÚC QUÝ CHA, QUÝ TU SĨ NAM NỮ VÀ ANH CHỊ EM GIÁO DÂN ...MỘT MÙA GIÁNG SINH TRÀN ĐẦY TÌNH YÊU THƯƠNG CỦA CHÚA!

Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2011

THƯ MỤC VỤ


THƯ MỤC MỤC CỦA ĐỨC GIÁM MỤC VĨNH LONG

Thư Mục Vụ Tháng 08. 2011
LỜI CHỦ CHĂN
TÒA GIÁM MỤC VĨNH LONG
103 đường 3/2
Vĩnh Long
Ngày 20.7.2011
V/v Loan báo Tin Mừng trong hoàn cảnh hôm nay

Kính gởi : Các Linh Mục, các Tu Sĩ và Anh Chị Em Giáo dân Giáo Phận Vĩnh Long

"Các con là ánh sáng trần gian. Sự sáng của các con phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy các công việc tốt đẹp các con làm, mà tôn vinh Cha các con, là Đấng ngự trên trời" (Mt 5,14-.15).

1. Do tự bản tính, Hội Thánh là Thừa Sai, vì đã lãnh nhận sứ mạng nầy từ chính Chúa Kitô, sứ mạng loan báo Chúa Giêsu Kitô là Đấng Cứu Tinh duy nhất cho trần gian: "Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảng Tin Mừng cho mọi thụ tạo. Ai tin và chịu phép rửa, thì sẽ được cứu chuộc; còn ai không tin, thì sẽ bị luận phạt" (Mc 16,15-16). Cho tới nay, sau hơn hai mươi thế kỷ, Hội Thánh có mặt tại các Châu Lục, có đại diện của Đức Thánh Cha tại hầu hết các nước trên thế giới. Tuy nhiên còn rất nhiều người chưa biết Chúa Kitô. Ngay trong Địa phận Vĩnh Long của chúng ta, trên bốn triệu dân chỉ có gần 200.000 người Công Giáo. Nếu xét đến tình trạng giữ đạo, thì cũng phải nhìn nhận có nhiều người bê trễ, rối rắm, đó lại là một trở ngại cho việc loan báo Tin Mừng.

2. Không thể có việc phúc âm hóa thật sự nếu không có việc loan báo một cách rõ ràng Đức Giêsu là Chúa (x. 2 Cor 4,5; Tông Huấn Gíao Hội tại Châu Á, 19). Loan báo Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô cho người Do Thái hay cho thế giới ngoại giáo gặp phải nhiều khó khăn (x. chứng từ của Thánh Phaolô, Roma 8,35) và bằng nhiều hy sinh. Nhưng vì xác tín rằng làm chứng cho Chúa Giêsu Kitô chính là sự phục vụ cao quí nhất mà Hội Thánh có thể cống hiến cho các dân tộc, vì nó đáp ứng nguyện vọng sâu xa của họ là đi tìm Đấng Tuyệt Đối, và khai mở cho họ những sự thật và những giá trị bảo đảm cho sự phát triển toàn diện của con người, nên trong suốt hai mươi thế kỷ Hội Thánh vẫn liên tục ra đi gặp gỡ các dân tộc và chia sẻ cho họ Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô.

Ngày nay, Hội Thánh phải vất vả rao giảng Chúa Giêsu Kitô cho thế giới tục hóa, cho một Châu Âu đang chối bỏ nguồn gốc căn cội Kitô giáo của mình. Trong chuyến viếng thăm mục vụ tại Úc Châu cuối năm 1986, Đức Gioan Phaolô II đã được một chú bé hỏi ngài: "Thưa Đức Thánh Cha, con muốn biết điều gì làm cho Giáo Hoàng đau khổ nhất ". Đức Thánh Cha đáp lại : "Đau khổ lớn nhất của Giáo Hoàng là thấy nhiều người không đón nhận tình yêu của Chúa Giêsu."

3. Tại Việt Nam chúng ta, mọi thành phần Dân Chúa đều cảm thấy trách nhiệm của mình đối với sứ mạng loan báo Tin Mừng. Điều nầy được nêu lên trong Sứ Điệp của Đại Hội Dân Chúa năm 2010 :
"Hội Thánh Chúa Kitô có mặt trong lịch sử nhân loại với sứ mạng loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa trong quyền năng Thánh Thần. Cũng thế, Hội Thánh Chúa Kitô tại Việt Nam có sứ mạng loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa, tiếp nối sứ mạng của Chúa Kitô" (ĐHDC số 2).
Chúng ta đang gặp phải những tình huống thật khó khăn cho việc sống và làm chứng đức tin. Đất Nước của chúng ta đang cố gắng chạy theo đà phát triển của thế giới bên ngoài, nhưng không quan tâm đến việc phát triển nhân cách, phát triển đạo đức. Do đâu mà có tệ nạn tham ô, bất công, bạo hành khắp nơi. Chủ nghĩa tương đối thực dụng lan tràn, khiến người ta nghĩ rằng có thể làm bất cứ điều gì để có lợi, hưởng lợi, miễn là không bị ai bắt gặp, không bị ai nhìn thấy. Thái độ dững dưng đối với Đạo Nghĩa, xem thường những giá trị đạo đức như tình gia đình gia tộc, tương thân tương ái, đưa tới nguy cơ phá đổ nền đạo đức truyền thống, bất lợi cho việc rao giảng Tin Mừng.

4. Phải chăng đây là lúc chúng ta cần nghe lập lại lời của Thánh Phaolô: "Hãy rao giảng lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện; hãy biện bác, ngăm đe, khuyên nhủ, với tất cả lòng nhẫn nại và chủ tâm dạy dỗ" (2 Tim 4,2).

Đức Gioan Phaolô II, rồi cả Đức Bênêđitô XVI, thực hiện nhiều chuyến đi đến các Quốc Gia. Để làm gì, nếu không phải là nhằm củng cố các tín hữu trong lòng tin, tinh thần và đức hạnh, và khơi dậy sức sống truyền giáo.

Tuân theo lệnh truyền của Chúa Kitô "Hãy ra khơi" (Lc 5,4) noi gương các Đức Giáo Hoàng, chúng ta hãy "đến với muôn dân", để phục vụ Nước Thiên Chúa, vương quốc sự thật, sự sống, công chính , yêu thương và bình an
+ Tôma Nguyễn Văn Tân
Giám mục của Anh Chị Em

Thư Mục Vụ Tháng 07.2011
Tòa Giám Mục Vĩnh Long
103 đường 3/2, F1 Vĩnh Long
Vĩnh Long, ngày 23.6.2011
V/v Tinh Thần Hợp tác giữa Giáo Sĩ , Tu Sĩ và Giáo Dân
Kính gởi : Các Linh mục, Tu sĩ và Anh Chị Em Giáo dân
Địa Phận Vĩnh Long
"Mọi thành phần Dân Chúa được mời gọi hợp tác với nhau, để biểu hiện Hội Thánh là một gia đình" (x. SĐ Đại Hội Dân Chúa, số 4) .
1. Có Hiệp thông thì phải có hợp tác, sự hợp tác giữa mọi thành phần Dân Chúa làm cho Hội Thánh được phong phú. Giáo dân, hợp nhất với các Linh mục và các Tu sĩ nam nữ, làm nên một dân duy nhất của Thiên Chúa, một Thân Thể duy nhất của Chúa Kitô (X. Gioan Phaolô II, Kitô hữu Giáo dân, 28). Nhờ Bí Tích Rửa Tội, mỗi người tín hữu trở thành chi thể của Hội Thánh (x. Col 3,15; Roma 12,5). Là chi thể của Hội Thánh, mỗi người Kitô hữu vẫn giữ tính cách độc nhất và không thể thay thế của mình, đó là nguồn gốc của tính đa dạng và phong phú của toàn thể Hội Thánh. Chúa Giêsu mời gọi từng người trong chúng ta, Người gọi đích danh, không hề lẫn lộn: "cả bạn nữa, hãy vào làm vườn nho cho tôi" (Mt 20,4.7).
"Bởi vậy, theo lời Đức Gioan Phaolô II, mỗi người chúng ta , với tính cách độc nhất không thể thay thế của mình, hãy bắt tay phục vụ cho sự hợp nhất trong Hội Thánh được tiến triển, qua bản thân và hành động của mỗi người" (TH Kitô Hữu Giáo Dân, 28).
2. Hội Thánh là Thân Thể của Chúa Kitô, gồm nhiều bộ phận khác nhau, mỗi chi thể phải theo chức phận của mình, linh mục không dành làm chuyện của giáo dân, và ngược lại giáo dân không thay thế linh mục. Tu sĩ có công việc của Tu sĩ: "Chúng ta có những đặc sủng khác nhau, tùy theo ơn sủng Thiên Chúa ban cho mỗi người. Được ơn làm ngôn sứ, thì phải nói sao cho phù hợp với đức tin. Được ơn phục vụ, thì phải phục vụ. Ai dạy bảo, thì cứ dạy bảo. Ai khuyên răn, thì cứ khuyên răn. Ai phân phát, thì phải chân thành Ai chủ tọa, thì phải có nhiệt tâm. Ai làm việc bác ái, thì vui vẻ mà làm" (Roma 12,6-8).
Hội Thánh là Dân Chúa (Vat, II, LG, Ch II) là Gia Đình (LG 32), là Thân Thể của Chúa Kitô (Rom 12,13). Hội Thánh là một tổ chức gồm nhiều thành phần liên kết với nhau trong trật tự, gồm có Giám mục, Linh mục, Tu sĩ và các Tín hữu. Không có chia rẽ trong thân thể, nhưng các chi thể, các bộ phận đều lo lắng cho nhau. Trong Hội Thánh cũng vậy, mỗi người liên đới với những người khác như những bộ phận của một thân thể (x. Roma 12,5). "Thiên Chúa đã đặt mỗi bộ phận vào một chỗ trong thân thể như ý Ngài muốn... Bộ phận tuy nhiều mà thân thể chỉ có một. Vậy mắt không thể bảo tay: Ta không cần đến mầy; đầu cũng không thể bảo hai chân: Ta không cần chúng mầy" (1 Cor 12,18-21).
3. Trong Thánh Lễ được xem như tuyệt đỉnh của mọi sinh hoạt của Hội Thánh, tất cả việc cử hành được diễn ra trong trật tự ; có các lời nguyện cho chủ tế, có phần dành cho giáo dân, có phần dành cho độc xướng viên (Thánh vịnh xướng đáp), có phần dành cho Phó tế, có phần chung cho mọi người tham dự.
Tại một vài nơi, ngày Chúa Nhật hoặc dịp lễ quan trọng như khi có Giám mục đến ban Bí Tích Thêm Sức, cha sở phải tập giúp lễ, tập hát, dẫn chương trình. Vì phải một mình đảm đương nhiều việc, nên vất vả quá dễ nổi giận la rầy, làm mất đi niềm vui và sự trang nghiêm trong cộng đoàn phụng vụ.
Trong cộng đoàn, không nên để cho ai , dầu là Linh mục, Tu sĩ, Giáo dân, một mình làm hết mọi việc. Trong Họ Đạo, cha sở không thể một mình cáng đáng mọi việc, hoặc trao hết cho một người nào đó. Giáo dân có thể và có bổn phận chia sẻ trách nhiệm với cha sở. Có nơi thiếu sự quan tâm đúng mức đối với các Tu sĩ, có nơi xem thường các Chức việc trong Họ. Đừng biến những người có thể cộng tác với mình trở thành những bộ máy, hay như những trẻ con chỉ biết làm theo lệnh của kẻ có quyền.
Tinh thần họp tác trước tiên đòi phải có sự tôn trọng lẫn nhau, tôn trọng trật tự , mỗi người giữ phần việc của mình, đồng thời phải làm sao cho hòa hợp với những người khác; công việc có khác nhau nhưng nhằm vào một mục đích chung, và trong mọi sự phải có bác ái với nhau (x. 1 Cor 13,1 tt).
Như thế, Hội Thánh sẽ có được khuôn mặt dễ mến của Gia đình hợp nhất và hiệp thông vơiù nhau.
+ Tôma Nguyễn Văn Tân
Giám mục của Anh Chị Em

Thư Mục Vụ Tháng 06.2011
Tòa Giám Mục Vĩnh Long
103 đường 3/2Vĩnh Long
Vĩnh Long, ngày 22.5.2011

V/v Huấn Luyện và Thăng Tiến Giáo dân
Kính gởi: Các Linh Mục, Tu Sĩ, Chủng Sinh
Và Anh Chị Em Giáo Dân Địa Phận Vĩnh Long
"Thầy là cây nho, các con là nhành" (Gioan 15,5)
Đại Hội Dân Chúa, cao điểm của Năm Thánh Giáo Hội Việt Nam, từ 21 đến 26.11.2010, được xem như khởi điểm của giai đoạn mới trong Lịch sử Giáo Hội tại Việt Nam, một Đại Hội quy tụ mọi thành phần Dân Chúa, có đông đảo anh chị em giáo dân tham dự. Các vị chủ chăn đã lắng nghe tiếng nói và những nguyện vọng của giáo dân, chẳng những mong muốn mà còn tôn trọng sự tham gia tích cực của họ. Đàng khác các vị chủ chăn nghĩ đến nhiệm vụ là phải làm sao cho việc tham gia của anh chị em giáo dân đạt hiệu quả tích cực. Do đó việc huấn luyện và thăng tiến giáo dân thật là vấn đề quan trọng.
1. Trước tiên chúng ta xem cách thức Chúa Giêsu tuyển chọn và huấn luyện các môn đồ, những người sẽ cộng tác với mình. Khi bắt đầu sứ vụ, Chúa đã thành lập nhóm mười hai, để ở với Chúa và để Chúa sai đi (Mc 3,14).
Thời các Tông đồ, các tín hữu chuyên cần với giáo huấn của các Tông đồ, luôn luôn hiệp thông với nhau, siêng năng tham dự Lễ Bẻ Bánh, và cầu nguyện không ngừng (Tđcv 2,42).
2. "Thầy là Cây Nho, các con là nhành" (Gioan 15,5)
Nhành nho phải gắn liền với cây nho mới sinh hoa trái. Các tín hữu hôm nay phải kết hợp mật thiết với Chúa Kitô, phải hiệp thông với Hội Thánh, bằng cách trung thành lắng nghe Lời Chúa, cầu nguyện và chiêm niệm, cử hành mầu nhiệm Chúa Giêsu trong các bí tích, nhất là bí tích Thánh Thể, và nêu gương hiệp thông trong đời sống cũng như trong đức ái (x. TH Giáo Hội tại Châu Á, 23).
3. Hơn nữa, người giáo dân sống giữa đời có sứ mạng làm nhân chứng Phúc Âm trong nơi họ sinh sống và làm việc. Công Đồng Vaticanô II đã nêu lên vai trò của giáo dân: "Họ được đặt ngay trong thế giới để thi hành những nhiệm vụ đa dạng nhất" (Lumen Gentium, 31). Đức Gioan Phaolô II đã giải thích thêm: "Do ân sủng và tiếng gọi của Bí Tích Rửa Tội và Thêm Sức, mọi giáo dân đều là nhà truyền giáo; và địa bàn truyền giáo của họ là cả một thế giới rộng lớn và phức tạp, như chính trị, kinh tế, công nghiệp, giáo dục, truyền thông, khoa học, kỹ thuật, nghệ thuật và thể thao" (Giáo Hội tại Châu Á, 45) .
Để giúp cho người giáo dân chu toàn trách nhiệm làm nhân chứng giữa đời, Hội Thánh có Học Thuyết Xã Hội vững chắc. Họ có thể chứng tỏ rằng người công giáo tốt cũng là người công dân tốt, khi phát huy đời sống đức tin và trình độ hiểu biết các giá trị luân lý và đời sống xã hội (x. Bênêđitô XVI, Huấn từ cho HĐGMVN, 27.6.2009).
4. Đại Hội Dân Chúa đã nêu lên nguyện vọng của gáo dân, là được bồi dưỡng về thần học, giáo lý, Kinh Thánh, mục vụ. Đồng thời mong thấy đường hướng mới, quy chế và tổ chức Họ Đạo, Giáo Phận, sao cho mọi người có cơ hội tham gia các sinh hoạt của Họ Đạo, của Giáo Phận, cũng như góp phần xây dựng Nền Văn Minh Tình Thương, trong đó mọi người được tôn trọng, người nghèo được giúp đỡ, người cô thế được bảo vệ.
Mong rằng Niềm Tin vào Thiên Chúa giàu lòng thương xót, tín thác vào Chúa Giêsu Kitô Đấng Cứu Chuộc trần gian luôn luôn hướng dẫn Hội Thánh trong sứ mạng yêu thương và phục vụ hạnh phúc con người.
+ Tôma Nguyễn Văn Tân
Giám Mục của Anh Chị Em

Thư Mục Vụ Tháng 05.2011
Tòa Giám Mục Vĩnh Long
103 đường 3/2
Vĩnh Long
Vĩnh Long, 13.4.2011

V/v Giáo Dục Nhân Bản Cho Thiếu Nhi
"Tôi muốn nói lên niềm vui mà các trẻ em mang đến cho mỗi người chúng ta. Chúng là mùa xuân của cuộc đời,là lời báo trước về trang sử sắp đến của mỗi miền quê hương trần thế " (Gioan Phaolô II, Diễn từ trước Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc, ngày 2.10.1979).
1. Gia đình không có trẻ em, Nhà Thờ vắng bóng thiếu nhi, thì không có mùa xuân. Thời nay, nhờ chăm sóc y tế, số trẻ em chết sớm đã giảm đi rất nhiều (nếu không xét đến những trẻ em không được chào đời). Thế nhưng không còn nhiều gia đình đông con như thời trước.
Xem ra phần lớn các gia đình khá giả rất quan tâm chăm sóc con cái, từ thức ăn đến y phục, nhiều phụ huynh đưa con đến trường và cũng chịu khó đón con về sau buổi học. Thời đại của điện tử kỹ thuật số, các em sớm tiếp cận những phát minh khoa học, sử dụng vi tính, internet, trò chơi điện tử, biết bấm điện thoại di động, có khi còn nhanh và khéo hơn người lớn. Các em được cha mẹ cung cấp mọi thứ. Do đó, bởi được chiều chuộng, cung phụng, từ từ các em quen thói đòi hỏi .
2. Còn về cung cách làm người đối với đồng loại, có mấy ai nghĩ tới ?
Đạo làm người phải có lễ nghĩa. Con người ai lại không có gia đình, không có họ hàng. Ngoài phạm vi nhỏ hẹp của gia đình với cha mẹ, anh chị em, còn có liên hệ với ông bà nội ngoại, cô bác, cậu dì, có tình làng nghĩa xóm . Trẻ em cần được chỉ bảo, để biết cư xử như thế nào cho phải phép đối với kẻ trên người dưới.
Làm cha mẹ phải biết sửa dạy con cái. Không nên đánh đập la mắng làm cho con cái nhát sợ, nhưng phải cương quyết và khéo léo bài trừ thói xấu khi thấy nó xuất hiện. Tiên vàng, gương sáng và lời lành của cha mẹ sẽ làm cho con cái tin tưởng và nghe theo.
Người Công Giáo chúng ta có gương của Thánh Gia, của Chúa Giêsu. Đức Maria đã theo lời sứ thần Gabriel mà đón nhận Con Chúa nhập thể (Luca 1,38). Thánh Giuse vâng theo ý Chúa rước Maria về nhà mình (Mt 1,24). Còn Chúa Giêsu hằng vâng phục hai ông bà và ngày càng thêm khôn ngoan, thêm vóc dạng và thêm ân sủng trước mặt Thiên Chúa và trước mặt người ta (Luca 2,51-52).
3. Chúa Giêsu có một nghệ thuật sống, Người là Thầy dạy tuyệt vời (Mt 23,8; Gioan 13,8). Chính Chúa Cha bảo chúng ta phải nghe lời Người (Mt 17,5). Và cũng có lời Chúa Giêsu mời gọi: "Hãy đến với Ta...Hãy học với Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng" (Mt 11,29). Cách đặc biệt, Người quan tâm đến trẻ em: "Hãy để các trẻ nhỏ đến cùng Ta, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa thuộc về những người như thế " (Luca 18,16).
Do đó , không được ngăn cấm mà phải lo liệu cho thiếu nhi được học biết và yêu mến Chúa Giêsu, siêng năng đi Lễ và trở nên bạn của Chúa Giêsu Thánh Thể. Các em cần tham gia ban Giúp Lễ, ban Hát, Phong Trào Thiếu Nhi Thánh Thể.
Đàng khác, nhờ việc xét mình hàng ngày và thường xuyên lãnh nhận Bí Tích Giải tội, thiếu nhi Công Giáo sẽ sống khiêm nhường, ngay thật, hy sinh, vâng lời cha mẹ, tôn trọng người khác, sẽ trở thành người bạn tốt đối với các bạn .
Bí Tích Thêm Sức sẽ cho thiếu nhi lãnh nhận Chúa Thánh Thần, là Ân ban của Chúa Phục Sinh, để sống làm con thảo của Chúa Cha, làm tông đồ nhỏ của Chúa Giêsu .
Mong các gia đình quí trọng con cái, là ân huệ Chúa ban , và ý thức trách nhiệm gìn giữ, chăm sóc và giáo dục con cái nên người , thành mùa xuân của gia đình. Phải có sự cộng tác của gia đình với các Linh mục, các Tu Sĩ để đào tạo thiếu nhi . Làm thế nào để Hội Thánh có được Mùa Xuân tươi thắm với thật nhiều tín hữu nhiệt thành, nhiều gia đình hạnh phúc, với nhiều Ơn Gọi Đời sống Thánh Hiến, nhiều Ơn Gọi Linh mục .
+ Tôma Nguyễn Văn Tân
Giám mục của Anh Chị Em

Thư Mục Vụ Tháng 04.2011
TÒA GIÁM MỤC VĨNH LONG
103 đường 3/2
Vĩnh Long
Vĩnh Long, 17.3.2011

V/v Củng cố ơn gọi hôn nhân
"Hãy đi thâu nạp môn đồ khắp muôn dân" (Mt 28,19).
Đại Hội Dân Chúa năm 2010 xác tín về sứ mạng loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa, muốn xây dựng Hội Thánh thành một gia đình, trong đó mọi người sống hiệp thông với Thiên Chúa như con với Cha, hiệp thông với nhau như anh chị em một nhà.
1. Buổi đầu, trong Vườn Eden, Adong Evà sống với nhau như đôi bạn tri kỷ, gần gũi thân mật với Chúa như con cái trong nhà (St 1,26-127; 2,8-23). Thế nhưng bầu khí hiệp thông nầy đã sớm tan vỡ, khi nguyên tổ chúng ta đã vi phạm lệnh Chúa. Họ đã ăn trái của cây biết lành biết dữ, mà họ không được phép ăn. Hậu quả là họ sợ hãi trốn tránh mặt Chúa (x St 3, 6-11), rồi tự bàu chữa bằng cách đổ lỗi :
Adong nói : Người đàn bà mà Chúa đã đặt bên tôi, đã hái trái và cho tôi ăn.
Còn Evà thì nói : con rắn đã phỉnh lừa tôi (St 3,13-14).
Có tội thì có hình phạt. Nhưng cũng có kế hoạch của lòng thương xót vô biên: Dòng giống người nữ sẽ đạp đầu rắn (St 3,15)
2. Thiên Chúa đã dựng nên con người giống hình ảnh của Chúa, Ngài dựng nên họ có đôi có bạn để họ thông hiệp với nhau, nhờ đó họ biểu lộ hình ảnh của Thiên Chúa (Giáo lý của HTCG,1877-1878).
Thế nên, bất chấp tội lỗi của Adong Evà, của thế nhân, Thiên Chúa muốn cho con người sống hiệp thông với Ngài, nên đã tuyển chọn một dân tộc và lập giao ước với họ (x. Xuất hành, đoạn 19). Các tiên tri đã mô tả mối tương quan giữa Thiên Chúa với Israel như tình nghĩa phu thê. Rồi sự bội phản của tuyển dân bị coi như thứ tội ngoại tình đáng ghê tởm (x. Ôsê 1,2b).
3. Như vậy cũng chưa đủ. Chúa tái lập sự hiệp thông với loài người một cách kỳ diệu. Ngôi Hai Thiên Chúa nhận lấy bản tính loài người nơi Đức Maria, để kết hợp với tất cả mọi người (x.Roma 10,6-13; GL của HTCG 432), để ai thấy và tin Người thì được quyền làm con của Thiên Chúa (Gioan 1,12).
Nhờ hy tế của Chúa Kitô trên Thập Giá, một Giao Ước Mới đã được thiết lập thay cho Giao Ước ở Sinai (Ad Haebr. 8,8), để tội nhân được giao hòa với Thiên Chúa Cha (Eph 2,16), trở thành đoàn dân mới (1 Phêrô 2,9).
Sự hiệp thông giữa Chúa Kitô và Đoàn dân của Người là Hội Thánh được diễn tả như Đầu với Thân Mình (Eph 1,22; 4,4; 5,23; 1 Cor 12,27), như tình nghĩa phu thê (2 Cor 11,2; Eph 5,26; Khải huyền 19,8). Và hôn nhân của những người đã chịu Phép Rửa Tội trở nên biểu tượng của giao ước mới, giao ước vĩnh cửu được ký kết trong máu của Chúa Kitô (Gioan Phaolô II, FC 13). Tertullianô đã diễn tả sự cao cả và vẻ đẹp của đời sống vợ chồng trong Đức Kitô: "Tôi sẽ múc đâu ra sức mạnh để nói cho thỏa về niềm hạnh phúc của cuộc hôn nhân được Hội Thánh nối kết, được Thánh Lễ củng cố, được lời Chúc Lành niêm ấn, được các Thiên Thần công bố và Cha trên trời chuẩn y..." (Ad uxorem II,8,6-8 : CCL I,393).
4. Thế nhưng thời đại của chúng ta , gia đình đã bị ảnh hưởng do những biến đổi sâu rộng của xã hội, rất khó trung thành với những giá trị nền tảng của gia đình, nhất là tình yêu không san sẻ, tình yêu chung thủy: có những đám cưới vội vã, đám cưới bất đắc dĩ, đám cưới giả như một dịch vụ kiếm tiền, có những đôi bạn chia tay nhau sau đám cưới ít lâu, những hôn nhân thử nghiệm, những trường hợp chung sống ngoài hôn nhân, vì họ nghĩ rằng cưới hỏi chỉ thêm phiền phức ... Còn đâu sự hiệp thông yêu thương bảo đảm hạnh phúc của đôi bạn, của con cái! Có tình yêu chân thật nào mà không phải trả giá, không phải hy sinh!
5. Hội Thánh mang nhiều ưu tư đối với gia đình (Gioan Phaolô II, FC 2), âu lo cho tương lai của các người trẻ, nghĩ đến của xã hội ngày càng suy thoái với nhiều hỗn loạn. Muốn canh tân xã hội, trước tiên phải củng cố nền tảng là gia đình.
Để bước vào đời sống hôn nhân, cần có một sự trưởng thành, không những về tuổi tác, về tinh thần trách nhiệm (Giáo lý về hôn nhân), về đời sống đạo hạnh (cần lãnh nhận Bí Tích Thêm sức, cần phải cầu nguyện nhiều ) , không thể coi thường gương sáng và sự cố vấn khôn ngoan của cha mẹ. Có nên lấy câu tục ngữ "dục tốc bất đạt" làm phương châm cho tình huống nầy!
Mong các vị chủ chăn của dân Chúa sẽ đặc biệt quan tâm đến các người trẻ, để hướng dẫn họ; với sự cộng tác của anh chị em giáo dân, sẽ gần gũi và nâng đỡ những gia đình gặp khó khăn.
+ Tôma Nguyễn Văn Tân
Giám mục Vĩnh Long

Thư Mục Vụ Tháng 03.2011
TÒA GIÁM MỤC VĨNH LONG
103 đường 3/2
Vĩnh Long
16.2.2011

V/v: Xây dựng Hội Thánh Hiệp Thông và Hiệp Nhất
Chúa Kitô thiết lập Hội Thánh thành một Cộng Đoàn hiệp thông và hợp nhất khi Người sai các Tông đồ: “Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con” (Gioan 19,21); và Người thổi hơi ban Thánh Thần cho các ngài: “Các con hãy lãnh nhận Thánh Thần” (Gioan 19,22).
Ngày Lễ Ngũ Tuần, Chúa Thánh Thần ngự xuống trên cộng đoàn bé nhỏ tề tựu trong Phòng Tiệc Ly (x. Tđcv 1,13; 2, 1tt) và thánh hiến các Tông đồ thành những chứng nhân của Chúa Giêsu Phục Sinh. Nhờ lời giảng của Phêrô mà ngày hôm đó 3.000 người lãnh nhận Phép Rửa (x.Tđcv 2,37-41).
Đó là Cộng Đoàn Nguyên Thủy, Cộng Đoàn tiêu biểu sống hiệp thông và hợp nhất với nhau. Cộng Đoàn nầy có những đặc điểm sau đây :
. Các tín hữu chuyên cần nghe các Tông đồ giảng dạy,
. luôn luôn hiệp thông với nhau,
. siêng năng tham dự Lễ Bẻ Bánh,
. cầu nguyện không ngừng ( Tđcv 2,42).
Trong bài mục vụ tháng 3 nầy, chúng ta muốn tìm hiểu xem Nghi Lễ Bẻ Bánh quan trọng như thế nào đối với các tín hữu, đối với Hội Thánh.
Trong buổi tiếp kiến chung ngày 15.9.1965, Đức PhaolôVI đã quả quyết: “Hội Thánh cử hành Thánh Lễ, và Phép Thánh Thể xây dựng Hội Thánh”. Kinh Thánh cho chúng ta biết: Chúa Giêsu Kitô là viên đá góc, là nền tảng (x. Mt 21,42; Tđcv 4,11; 1 P 2,7), là điểm qui tụ, liên kết mọi tín hữu thành Tòa Nhà của Thiên Chúa (x.1 Cor 3,9) .
Nhờ Phép Rửa chúng ta được thanh tẩy trong Thánh Thần để nên một thân thể (1 Cor 12,13), được nên giống Chúa Kitô là Đầu, là Thủ lãnh là Nguyên lý (x. Col 1,15-18). Đại Hội Thánh Thể quốc tế năm 2012 sẽ được tổ chức tại Dublin, Ái nhĩ lan, với chủ đề Phép Thánh Thể : hiệp thông với Chúa Kitô và hiệp thông với nhau. Dưới ánh sáng của Công Đồng Vaticanô II việc cử hành Thánh Lễ xây dựng Hội Thánh hiệp thông, là điểm then chốt và xuyên suốt các văn kiện của CĐ Vaticanô II, và đang là một yếu tố trong chương trình canh tân Hội Thánh. Giáo huấn của Thánh Phaolô không ngừng soi sáng cho Hội Thánh để canh tân đời sống Thánh Thể của các tín hữu :
“Bánh ta bẻ ra, không phải là thông phần Thân Mình Đức Kitô sao ? Vì chưng chỉ có một tấm bánh, nên ta, tuy là nhiều, cũng chỉ là một thân mình, vì tất cả chúng ta cùng chia phần một Bánh” (1 Cor 10,16t). “Anh em là Thân Mình của Đức Kitô, và ai theo phận nấy mà làm chi thể của nhau” (1 Cor 12,27; Rom 12,5; x. Lumen Gentium 7).
Hiệp Thông là một liên hệ tình yêu hỗ tương và trao hiến chính mình nẩy sinh từ mối liên hệ với Chúa Giêsu Kitô. Nhờ những lời truyền phép, Thánh Thần Chúa biến đổi bánh và rượu thành Mình và Máu Chúa Kitô, vừa kết hợp chúng ta, là những chi thể, làm một với Chúa Kitô là Đầu, để cùng dâng lễ và cùng trở nên của lễ với Người. Đây mới thật sự là Lễ Tế hoàn hảo, là của lễ đẹp lòng Thiên Chúa.
Khi chúng ta chịu Mình Máu Thánh Người, chúng ta được thông hiệp với Người, và nhờ Người mà thông hiệp với Chúa Cha, với anh chị em tín hữu
Người tiếp tục hiện diện trong hình bánh, trong Nhà Tạm, để làm mối hiệp thông hồng phúc cho Hội Thánh. Hội Thánh chỉ giàu có nhờ những gì lãnh nhận từ Phép Thánh Thể. Thế nên tình trạng số người đi lễ ngày càng thưa thớt, nhà thờ vắng lạnh là biểu hiệu của một sự suy thoái đạo đức.
Mong sao cho mọi người biết đón nhận Lòng Thương Xót Chúa, quay trở lại với Phép Thánh Thể là Ân Ban vô giá của Thánh Tâm Chúa Giêsu.
+ Tôma Nguyễn Văn Tân
Giám mục của anh chị em

Thư Mục Vụ Tháng 02. 2011
TÒA GIÁM MỤC VĨNH LONG
103 đường 3/2
Vĩnh Long
22.1.2011

V/v Đưa Tin Mừng vào văn hóa dân tộc

Để thựcc sự là Hội Thánh của Chúa Kitô nhập thể và nhập thế, Hội Thánh tại Việt Nam phải nhập thể vào văn hóa và lịch sử của dân tộc mình ( SĐ Đại Hội Dân Chúa số 4)

1. Đại Hội Dân Chúa nêu lên bổn phận của mỗi tín hữu tại Việt Nam, Giáo dân, Tu sĩ cũng như Linh mục, bổn phận bắt nguồn từ mệnh lệnh của Chúa Cứu Thế (x.Mc 16,15). Nhưng phải chu toàn bằng cách nào ?
Phát xuất từ đất Do Thái (Á châu), Tin Mừng được rao giảng ở Âu Châu, rồi nhờ các Nhà Truyền Giáo, được đưa sang Mỹ châu, Phi châu, Đại Dương châu và Á châu . Việc loan báo Tin Mừng chắc chắn phải theo khuôn mẫu của Mầu Nhiệm Nhập Thể và Nhập Thế của Chúa Kitô.
2. Để cứu chuộc phàm nhân tội lỗi, Con Một Thiên Chúa đã mặc xác phàm, làm người thật có hồn có xác, làm con của Đức Maria trong gia đình Nadarét được gọi là con của bác thợ mộc Giuse, con của Đavid, của Abraham, nhưng vẫn là Con chí ái của Chúa Cha. Như vậy, Người đã nối kết con người với Thiên Chúa, và liên đới với hết mọi người, để làm Thủ lãnh mới của nhân loại. Con Thiên Chúa làm Người, để con người được trở nên con Thiên Chúa, trở thành anh chị em của nhau (x. Gioan 1,12; 11,52; Mt 8,1).
3. Làm người Do Thái, Chúa Giêsu đã được cắt bì, được tiến dâng trong Đền Thờ theo Luật dạy, hàng năm theo cha mẹ lên Jerusalem tham dự các ngày Lễ của người Do Thái.
Chúa Giêsu đón tiếp mọi hạng người, cả dân ngoại: viên sĩ quan có người giúp việc đau nặng (Mt 8,5-13); người phụ nữ Canaan có đứa con gái bị quỉ ám (Mt 15,21-28; Mc 7,24-30); đến gặp người phụ nữ xứ Samaria ở giếng Giacob (gioan 4,6tt).
4. Nhưng Người không để bị ràng buộc bởi những người Do Thái cố chấp, tự phụ, kiêu căng. Người chữa bệnh ngày sabbat, chạm đến người phong cùi, gần gũi những người tội lỗi: đến nhà của Zakêô (Lc 19,1tt); nhà của Lêvi người thu thuế (Lc 5,29tt) , cho phép người phụ nữ xấu nết thành Magdala đi theo giúp Người (Lc 8,2-3) bất chấp những dò xét và lên án của các luật sĩ và Pharisêu.
Và, còn hơn thế nũa, Người chống lại thói giả hình của các người biệt phái: dụ ngôn người Pharisêu và người Thu thuế cầu nguyện (Lc 12,1); hủy bỏ tục lệ ly hôn (Mt 19,3-9).
Chúa Giêsu không đến để phá đổ, nhưng để kiện toàn. Chống lại thói kiêu căng, Người mời gọi mọi người: Hãy học với Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng (Mt 11,29). Để chống lại tệ nạn ly hôn ly dị, Người củng cố dây hôn phối : Sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, con người không được phân ly (Mt 19,6).
5. Đặt chân lên Đất Việt Nam, các Nhà Truyền Giáo đã nỗ lực rao giảng Chúa Kitô. Nơi nào quy tụ được một số bổn đạo, thì có những sinh hoạt tôn giáo tại chỗ họ ở, ban đầu có tính cách gia đình, về sau vận động cất một Nhà Thờ đơn sơ làm nơi đọc kinh chung. Khi thuận tiện, mời linh mục đến dâng Thánh Lễ. Đó là khởi điểm của Họ hay Họ Nhà Thờ.
Theo phong tục của người Việt Nam, mỗi người mang tên của Dòng Họ mình, biểu hiện liên hệ gia đình, họ hàng thân thích. Danh từ Họ có tính cách xã hội , được dùng cho một nhóm bổn đạo, nói lên sự kết hợp chặt chẽ giữa các bổn đạo với nhau trong cùng một Họ. Loại Họ như vậy có trước hết ở Đàng Trong vào năm 1615 (x. Đỗ Quang Chính, sj, Tán mạn Lịch sử Giáo Hội Công Giáo Việt Nam, 240tt)..
Họ Nhà Thờ, từ đó, trở thành trung tâm sinh hoạt tôn giáo, nếp sống của bổn đạo cũng được phát triển về mọi mặt: đạo nghĩa cũng như kiến thức, đời sống cá nhân cũng như xã hội.
Đám cưới của người Công Giáo với các lễ Nhóm Họ, Giới thiệu bà con bên nội bên ngoại mang nét đặc biệt của dân tộc làm nổi bật liên hệ gia tộc. Lời Chúc Hôn được cử hành, sau khi đón cô dâu về nhà trai, vừa có tính cách thánh thiêng, vừa làm cho lễ cưới thêm trang trọng, cầu xin ơn Chúa gìn giữ và củng cố tình yêu của đôi bạn.
Hoàn cảnh xã hội hôm nay đang có chiều hướng thay đổi truyền thống tốt đẹp nầy, giản lược đám cưới thành bữa tiệc quy tụ bạn bè vui chơi.
Con Thiên Chúa nhập thể, để cho con người được đến gần Thiên Chúa, và nhập thế, để biến đổi và thăng hoa con người .
Mong sao cho Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô luôn luôn là ánh sáng chiếu soi và đổi mới đời sống các tín hữu. Và Chúa là Mùa Xuân Bất Diệt của chúng ta.

Tôma Nguyễn Văn Tân
Giám Mục của Anh Chị Em