03/07/11 chúa nhật tuần 14 tn – a
Mt 11,25-30
biết mầu nhiệm
“Con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết mầu nhiệm Nước Trời.” (Mt 11,25)
Suy niệm: Thông thường, để hiểu biết sự vật, người càng khôn ngoan thông thái càng hiểu biết cách sâu sắc hơn. Nhưng đó là để hiểu biết sự vật bình thường; còn đối với những vấn đề thuộc lãnh vực mầu nhiệm thì cần có cách hiểu biết riêng, bởi vì mầu nhiệm không phải là một đối tượng mà chúng ta có thể dùng phương pháp thông thường của trí tuệ là phân tích lý luận để hiểu biết được. Chúng ta chỉ có thể hiểu biết mầu nhiệm bằng cách đón nhận trong niềm tin. Biết mầu nhiệm không phải là làm cho mầu nhiệm hết ‘mầu nhiệm’ (không còn sâu thẳm nữa), mà đón nhận mầu nhiệm vì là ‘mầu nhiệm’. Phương pháp này người bình dân hay hàng thức giả đều có thể tiếp cận, thế nhưng đối với những người muốn ‘xử lý’ con người như những sự vật, muốn ‘mổ xẻ’ những “sự trên trời” (x. Ga 3,10-13) như những thứ phàm tục thì sự khôn ngoan thông thái lại trở thành rào cản khiến họ không thể hiểu được mầu nhiệm nữa.
Mời Bạn: Không thể định nghĩa được tình yêu nhưng ai trong chúng ta cũng đều biết yêu và có khả năng yêu. Đối với mầu nhiệm cũng vậy, chúng ta đón nhận như một người đang yêu và được yêu, bởi vì mầu nhiệm mà Thiên Chúa mạc khải cho chúng ta là chính Ngài, Đấng là Tình Yêu. Đừng vì một chút thông thái rởm mà đánh mất khả năng nhận biết mầu nhiệm.
Chia sẻ: Một số người cho rằng càng học cao hiểu rộng người ta càng dễ xa Thiên Chúa. Bạn nghĩ sao?
Sống Lời Chúa: Dâng lên Chúa một lời nguyện tắt đơn sơ đầy tâm tình yêu mến.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con nhận biết và yêu mến Chúa.
04/07/11 thứ hai tuần 14 tn
Th. Êlisabét Bồ đào nha Mt 9,18-26
con cần bàn tay chúa
“Con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến đặt tay lên cháu, là nó sẽ sống.” (Mt 9,18b)
Suy niệm: Đôi bàn tay của ông trưởng hội đường Giaia đã chạm tới giới hạn không thể vượt qua, ông không thể cứu con mình thoát khỏi bàn tay thần chết. Nhưng dù ông đã bó tay, lòng tin của ông vẫn thôi thúc ông lên đường đi tìm đôi bàn tay khác có quyền năng thắng được quyền lực của thần chết; đó chính là đôi bàn tay của Chúa Giêsu: “Con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến đặt tay lên cháu, là nó sẽ sống.” Chỉ đơn giản như vậy thôi. Chúa Giêsu hiểu được nỗi đau của người cha, Ngài đưa tay đỡ em chỗi dậy, ban lại sự sống cho em. Chúa Giêsu mạc khải cho chúng ta biết về Thiên Chúa Cha, Đấng ban sự sống, cứu chữa những gì đã hư mất, cất đi những nỗi thống khổ của con người.
Mời Bạn: Bàn tay của Chúa là bàn tay ban sự sống từ cõi hư vô, ban lại sự sống từ cõi chết. Chúng ta tuyên xưng Thiên Chúa là Đấng hằng sống và sáng tạo muôn loài, tất nhiên chúng ta cũng tôn trọng sự sống là công trình của bàn tay Chúa và sứ mạng của chúng ta là làm cho sự sống được phát triển. Mời bạn đặt bàn tay mình trong lòng bàn tay Chúa và chúng ta cùng nắm lấy tay nhau để bảo vệ và phát triển sự sống. Chung quanh bạn có những người đang cần tay bạn trao cho họ những cái thiết yếu để sống. Biết bao thai nhi đang van xin bàn tay người lớn đừng bị ô nhơ mà huỷ diệt sự sống của các em.
Sống Lời Chúa: Hôm nay bạn hãy nghĩ về những giây phút mà Chúa Giêsu cầm lấy tay bạn, và hãy tạ ơn Ngài.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con xin đôi bàn tay Chúa chỉ lối dẫn đưa, gìn giữ con trên mọi nẻo đường, và nâng con chỗi dậy khỏi vũng bùn đen tối cuộc đời.
05/07/11 thứ ba tuần 14 tn
Th. Antôn Maria Giacaria, linh mục Mt 9,32-38
nỗi lòng mục tử
Đức Giêsu thấy đám đông, người chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt. (Mt 9,36)
Suy niệm: E rằng có nhiều thiếu sót nơi người mẹ trong câu nói “con khóc mẹ mới cho bú”. Người mẹ trong thời gian nuôi con thơ cần phải chăm sóc con không chỉ như một vú nuôi, nghĩa là với mức cần thiết, mà còn hơn mức cần thiết, vì là người mẹ. Nhìn con, bà liền nhạy bén nhận biết nhu cầu của con theo linh tính của người mẹ, không chờ đợi con kêu gào. Phải chăng lúc con kêu khóc cũng là lúc người mẹ thấy mình thiếu sót bổn phận?
Đức Giêsu khi nhìn đám đông, Ngài bén nhạy nhận ra nhu cầu của đoàn dân: nhu cầu lương thực, nhu cầu chữa bệnh, nhu cầu tái hội nhập cộng đồng, v.v. Hơn thế nữa, Ngài thấy cả nhu cầu mà chính họ không thấy, đó là nhu cầu được chăn dắt, được hướng dẫn, một nhu cầu cần thiết hơn mọi nhu cầu khác.
Mời Bạn: Bạn là ai vậy? Có thể là người phụ trách một cộng đoàn, một nhóm, một số người hay chỉ là một thành viên nhỏ bé, vô danh. Dù vậy, có bao giờ bạn quan tâm để thấy nhu cầu của từng người mà bạn có trách nhiệm không? Nhất là nhu cầu được hướng dẫn theo chân lý? Hãy nhớ rằng Chúa đang dùng con mắt và trái tim của bạn để nhìn thấy từng người sống quanh bạn.
Chia sẻ: Tại sao ta không thấy nhu cầu của người trong nhà, trong nhóm, dù ta thường xuyên giáp mặt họ hằng ngày?
Sống Lời Chúa: Bạn hãy tìm hiểu nhu cầu người bên cạnh và giúp họ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con mắt con trở nên mù lòa vì trái tim con cằn cỗi, không thấy được nhu cầu của anh chị em con. Xin tạo cho con trái tim nhạy cảm để biết xót thương người bên cạnh.
06/07/11 thứ tư đầu tháng tuần 14 tn
Th. Maria Gôrétti, trinh nữ, tử đạo Mt 10,1-7
chữa bệnh linh hồn
“Chúa Giê-su gọi mười hai môn đệ lại, ban cho các ông quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.” (Mt 10,1)
Suy niệm: Sự thường khi cơ thể có vấn đề, ai cũng lo lắng và mau mắn tìm đến thầy thuốc để chữa bệnh. Nếu hiểu bệnh tật là những gì làm ảnh hưởng đến sức khoẻ thể xác lẫn tinh thần, thì tội lỗi cũng là thứ ‘vi-rút’ làm tác hại đến sức khoẻ linh hồn của con người. Nói cách khác tội lỗi cũng là bệnh, bệnh hiểm nghèo nữa là khác. Thế nhưng có nhiều người mang trong mình căn bệnh ‘tội lỗi’ mà lại ít khi lo lắng và mau mắn để chữa trị. Chúa Giêsu khi chữa lành bệnh tật thường nói thêm “Tội con đã được tha;” Ngài cho thấy bệnh tật phần xác như một dấu chỉ của tội lỗi là bệnh tật phần hồn. Khi giao cho các môn đệ quyền chữa lành bệnh hoạn tật nguyền, --sau khi phục sinh, Chúa còn nói rõ Ngài trao cho các ông quyền tha tội,-- Chúa Giêsu muốn giao cho các ông sứ mạng tiêu diệt tận căn của bệnh tật tâm hồn là thứ ‘vi-rút’ tội lỗi.
Mời Bạn: Bạn có nhận thức được tội lỗi len lỏi trong tâm hồn mình và mau mắn đến với Bí tích Giao Hoà như khi cơ thể bạn mang bệnh chưa, hay cũng chỉ đợi có dịp mới đến nhận lãnh? Hơn nữa bạn có nhận thức rằng sống và làm chứng cho những giá trị Tin Mừng là phương thuốc tăng lực ngăn ngừa nhiễm thứ ‘vi-rút’ tội lỗi không?
Sống Lời Chúa: năng lãnh nhận Bí tích Giao Hoà để tâm hồn được lành mạnh.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã cho chúng con thấy những giá trị cao cả của Nước Trời. Xin đừng để chúng con xa lìa những giá trị ấy khi cứ sống trong tội lỗi, nhưng cho chúng con biết năng chạy đến với Bí tích Giao Hoà để tâm hồn được Chúa chữa lành. Amen.
07/07/11 thứ năm đầu tháng tuần 14 tn
Mt 10,7-15
sứ mạng loan báo tin mừng
“Dọc đường hãy rao giảng…” (Mt 10,7)
Suy niệm: Nhiều bậc tôn sư như Đức Khổng, Đức Phật có thói quen dẫn môn sinh rảo khắp thôn làng thành thị giảng dạy giáo thuyết của mình. Chúa Giêsu cũng sai các môn đệ đi lưu động trong “các thành hay làng mạc.” Nhưng việc rao giảng thì không phải đợi đến một nơi nào, mà đã phải thực hiện ngay khi còn đi đường. Chính nội dung của lời rao giảng “Nước Trời đã đến gần” cho thấy tính cấp bách khẩn thiết của sứ mạng: không được có thái độ tự mãn hoặc thụ động ngồi chờ người ta đến nhưng trái lại phải nhanh nhẹn tích cực lên đường đến với tha nhân, trở thành sứ giả đem Tin Mừng bình an đến mọi nhà mọi người, ngay cả khi bị xua đuổi, từ chối.
Mời Bạn: Có người nhận xét rằng Giáo Hội tại Việt Nam còn nhiều ơn gọi linh mục và tu sĩ; các chủng viện dòng tu vẫn đầy ắp chủng sinh, tu sĩ. Thế nhưng ơn gọi truyền giáo loan báo Tin Mừng cho lương dân thì vẫn còn ít oi. Não trạng ngồi chờ vẫn còn tồn tại nếu không nói là thịnh hành nơi người tín hữu. Chúng ta nhìn lại bản thân, hay cộng đoàn của mình xem có khi nào chúng ta chủ động giới thiệu Tin Mừng cho lương dân, có tích cực tìm kiếm sáng kiến mới để rao giảng Lời Chúa cho hữu hiệu hay không.
Chia sẻ: Trong mỗi buổi họp, mỗi lần sinh hoạt, nhóm của bạn có đề ra một hoạt động cụ thể nào để loan báo Tin Mừng cho lương dân không?
Sống Lời Chúa: Trước mỗi việc làm, dù là việc đạo đức hay việc làm thường nhật, nhắc nhở mình làm việc theo tinh thần Phúc Âm và với ý hướng cầu nguyện cho một anh em lương dân.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa dạy chúng con hãy xin chủ mùa sai thợ ra gặt lúa. Xin hãy biến đổi chúng con nên thợ gặt trong cánh đồng truyền giáo.
08/07/11 thứ sáu tuần 14 tn
Mt 10,16-23
can đảm sống “khác”
“Vì Danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.” (Mt 10,22)
Suy niệm: Bị bách hại là số phận thường tình của người môn đệ. Trong thế gian luôn xảy ra cuộc chiến giữa sự thiện và sự ác. Cuộc chiến ấy ở ngay trong lòng ta, trong gia đình ta, trong môi trường ta đang sống và trên toàn thế giới. Sự ác chống lại sự thiện, bóng tối không chấp nhận ánh sáng. Là Kitô hữu nghĩa là thuộc về Chúa Kitô, nghĩa là khác với thế gian dù đang ở giữa thế gian. Vì thế khi lãnh nhận sứ mạng rao giảng Tin Mừng, người môn đe chấp nhận bị bách hại: bị bắt bớ, đánh đòn, tù đày, chống đối, thù ghét… vì người Kitô hữu được kêu mời sống “khác”, như “con chiên giữa bầy sói”.
Mời Bạn: Là con người, chúng ta cũng rất sợ phải tù đày, roi vọt, chong đối và thù ghét. Không ai điên để đưa cổ ra chịu chém vì một lý do lãng xẹt. Nhưng nếu vì Danh Chúa Kitô mà phải chịu bách hại thì dù có phải trả giá lớn mấy đi nữa, hạnh phúc đạt được lại còn lớn hơn bội phần. Bạn hãy luôn xác tín rằng: những thất bại và ngược đãi đó, là cơ hội để ta hiệp thông với cuộc khổ nạn của Chúa, nhờ đó đau khổ của người tông đồ sẽ trở nên hy lễ đem lại nhiều hoa trái.
Sống Lời Chúa: Để sẵn sàng sống “khác” theo Tin Mừng, luôn tâm niệm loại bỏ tính hưởng thụ ích kỷ, thay vào đó bằng tinh thần quan tâm, chia sẻ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin ban Thánh Thần xuống trên chúng con. Xin cho chúng con một tinh thần đơn sơ và khôn ngoan, một niềm tin sắt đá, một đức cậy vững vàng và một lòng mến sắt son, để chúng con được can đảm sống Tin Mừng và trung thành làm chứng cho Chúa. Amen.
09/07/11 thứ bảy tuần 14 tn
Th. Âutinh Daorong, linh mục và các bạn tử đạo Mt 10,24-33
đừng sợ và hãy sợ
“Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn. Đúng hơn, anh em hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hoả ngục.” (Mt 10,28)
Suy niệm: Lời Chúa hôm nay dạy chúng ta “đừng sợ”: đừng sợ bị khinh khi, đừng sợ những bách hại, đừng sợ cái chết vì chính Ngài cũng trải qua những điều đó. Nhưng đồng thời Ngài cũng dạy chúng ta biết sợ: “Hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hỏa ngục.” Các ki-tô hữu đầu tiên đã để lại cho chúng ta một niềm tin mẫu mực và tuyệt đối vào Đấng Phục Sinh: không sợ hãi trước những kỳ thị, bách hại và kể cả cái chết. Và bao thế hệ ki-tô hữu nối tiếp, trong đó có cả cha ông chúng ta cũng đã tin và để lại cho chúng ta những tấm gương can đảm của những người không sợ chết nhưng lại biết sợ tội lỗi là cái còn tệ hại hơn cả cái chết.
Mời Bạn: Chúng ta lắng lo nhiều chuyện nhưng lắm khi chỉ là “lo bò trắng răng”: sợ bệnh tật, đói khát, sợ tai nạn, thất nghiệp, sợ chết v.v… là những thứ “giết được thân xác chứ không giết được linh hồn.” Chính cuộc sống hưởng thụ ích kỷ, chiều theo đam mê, dục vọng mới là những điều đáng sợ. Bạn có đủ can đảm và vững tin vào Lời Chúa để vượt qua nỗi sợ hãi và cám dỗ đó không?
Chia sẻ: Bạn thường sợ điều gì trong cuộc sống? Nỗi sợ đó có ảnh hưởng gì đến lòng tin của bạn không? Bạn vượt qua nó bằng cách nào?
Sống Lời Chúa: Khi lo lắng sợ hãi, bạn hãy nhớ Lời Chúa “đừng sợ;” khi cám dỗ đến gần, bạn đừng quên Lời Ngài “hãy sợ.”
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con biết “đừng sợ” những người “chỉ giết được thân xác”, nhưng xin giúp con “biết sợ” tội để con luôn bước đi trong đường lối của Ngài.